1. [Am] Tình là thứ [G] chi
Khiến con [F] tim khắc [G] sâu hình [C] hài
Giọt sầu [F] nóng đêm [G] nay
Khiến cho cho lòng không [C] vơi bóng [E] ai.
2. [Am] Phận là thứ [G] chi
Mà người [F] đi cách [G] xa phương [C] trời
Chỉ mình [F] ta đánh [G] rơi tâm tư vào [Am] đêm.
T-ĐK:
Người tựa mây [Dm] trôi tựa vì [G] sao thoáng qua bầu [C] trời
Tựa phong [F] ba cuốn ngang cuộc [Dm] đời
Tựa sầu [E] thương đến khi nào [E7] vơi.
ĐK1:
Là ta [F] đã trọn tình cho [G] người ngàn năm [Em] vẫn đợi người quay [Am] về
Dù cho [Dm] kiếp hồng trần vỡ [G] tan như cơn mơ trong một [C] đêm ngập tràn mưa [E] bão
Là ta [F] đã trọn tình cho [G] người tại vì [Em] sao người mãi quên [Am] đi
Tấm chân [Dm] tình từ đây có [G] anh khắc [Am] ghi.
3. [Am] Lệ sầu ướt [G] mi
Mưa buồn [F] đang hát [G] lên điều [C] gì
Giờ biệt [F] ly trái [G] tim vương vấn làm [Am] chi.
T-ĐK:
Người tựa mây [Dm] trôi tựa vì [G] sao thoáng qua bầu [F] trời
Tựa phong [F] ba cuốn ngang cuộc [Dm] đời
Tựa sầu [E] thương đến khi nào [E7] vơi.
ĐK1:
Là ta [F] đã trọn tình cho [G] người ngàn năm [Em] vẫn đợi người quay [Am] về
Dù cho [Dm] kiếp hồng trần vỡ [G] tan như cơn mơ trong một [C] đêm ngập tràn mưa [E] bão
Là ta [F] đã trọn tình cho [G] người tại vì [Em] sao người mãi quên [Am] đi
Tấm chân [Dm] tình từ đây có [G] anh khắc [Am] ghi.
* Ngàn bông [Dm] tuyết đang rơi nơi đây
Ngàn vạn bước [Am] chân em vẫn đi tìm
Có những [Fm] nỗi cô đơn trong tim đang vây quanh [G] em
Và em vẫn bước [E7] đi.
ĐK2:
Một cơn [F] gió một làn mây [G] trời một đôi [Em] mắt một làn môi [Am] cười
Một giây [Dm] phút nồng nàn ái [G] ân cho dù muôn đời [C] sau chỉ còn bão [E] tố
Tại sao [F] vẫn chỉ là bóng [G] hình lời đau [Em] thương tan biến phong [Am] linh
Đứng nơi [Dm] đình Thanh Vân vẫn [G] vang chút di [Am] tình.