Giảm (b)
[Am]
Tăng (#)
1. Mình [Am] ta bơ vơ lạc [Dm] trong cơn mơ
Giữa [E7] phố đêm khuya cô đơn mình ta khóc [Am] òa
Tìm [Dm] về hư vô, mình [Am] ta lẻ loi
Tìm [G] đâu, ngày mai sẽ tìm về nơi [E7] đâu.
2. Hạnh [Am] phúc mong manh lòng [Dm] như lá úa
Có [E7] những yêu thương ngọt ngào rồi cũng chóng [Am] tàn
Tìm [Dm] về nơi đâu, một hạnh [Am] phúc ta mong chờ
Tìm [G] đâu, ngày mai [E7] biết tìm về nơi [Am] đâu. [A7]
ĐK:
Cuộc [Dm] sống quá ngắn, với bao điều [Am] ta cố gắng
[G] Cứ mong chờ [E7] hoài đường về có [Am] ai [A7]
Đường [Dm] dài thênh thang, bước chân mình [Am] ta lang thang
Biết đi về [G] đâu khi bóng [E7] tối vây quanh hồn [Am] ta.