[G] Nếu còn duyên, thì [B7] liệu mình có thấy bình [Em] yên
[Cm] Như những ngày đầu tiên
Hay [G] nếu còn duyên, thì [B7] liệu mình có bớt muộn [Em] phiền
Vì [Cm] những lỗi lầm quá [D] khứ
[Am] Nắng tìm cơn [D] mưa để [B7] rồi nắng [E7] phai,
Thế [Am] sao anh còn [C] chờ hồi âm của [D] ai
[Am] Gió buộc đôi [D] vai cô [B7] quạnh, tê [E7] tái
Chẳng quan trọng [Am] đâu dù [C] trong chuyện này là ai [D] sai
ĐK1:
Sẽ để em [G] đi về nơi thật xa, mong em yên [B7] vui cạnh bên người ta
Chẳng phải bởi [Em] duyên phận đâu, tự mình buông tay [Bm] nhau mà
[C] Anh không muốn thấy em [D] dằn vặt khi, phải [B7] cố chọn lấy anh hay [E7] là người ấy
Thì [Am] ra yêu [C] thương đôi khi là buông [D7] tay.
Hãy sống thật [G] vui cùng ai giờ đây, ta chia tay [B7] đâu phải em đổi thay,
tất cả chính [Em] bởi vì anh, tại anh nên ta [Bm] như vậy
[C] Anh luôn thấy riêng [D] em là duy nhất, vì [B7] muốn giữ lấy nên [E7] anh đã đánh mất
Phút [Am] cuối đứng lại bên [C] nhau, chẳng còn bao [D7] lâu.
ĐK2:
Nước mắt chạm [G] môi tình yêu nhạt phai, em bên anh [B7] ta thì có gì sai
Cứ để em [Em] vui cùng ai, còn hơn bên anh [Bm] thương hại
[C] Chẳng ai trách ai khi [D] tình chia hai, vì [B7] vốn chẳng có điều gì [E7] là mãi mãi
Nhường [Am] lại yêu thương, để [C] riêng mình anh tổn [D7] thương.
Nhắn với người [G] bên cạnh em giờ đây, yêu thương mong [B7] manh tựa như làn mây
Chẳng dễ đâu [Em] khi tìm thấy một ai yêu [Bm] ta như vậy
Bờ [C] cát sóng đánh nhưng dã [D] tràng còn xây tình [B7] cảm cũng thế nên hãy [E7] cầm chặt lấy
Một lời sau cuối nữa [Am] thôi xin đừng quên [C] tin tưởng vào cô [D7] ấy
Gian khó chớ buông [G] tay.
Giấc mơ hão huyền, anh vẫn [B7] chắp tay ước nguyện
Đánh [C] đổi tất cả [D7] nếu như ta còn [G] duyên.