1. [G] Bước dưới phố giữa đêm thật [C] dài
Trận mưa vừa tan chốc [G] lát
Bỗng thấy mắt dưng dưng những cô [C] đơn
Mà không một ai hiểu [G] hết.
Ngày còn bé thơ con hỏi cha [C] già
Ngoài kia nhân gian ra [G] sao
Giờ là lúc con tự phải đi [C] tìm
Một cuộc sống cho con tốt [Am] hơn.
T-ĐK:
Nay con xa [C] nhà
Quẩn quanh với những lo [G] toan
Chẳng ai nhỏ to bên [Em] mẹ
Chẳng ai gánh đau thay [A] cha
Nghìn trùng xa [C] nhà
Lòng con thêm cay biết [D] mấy.
ĐK:
Chỉ sợ [G] nhớ nhà, nhớ nhà
Con khó khăn [D] thêm bao nhiêu không màng
Một mình [Em] hao mòn thân gầy
Cha hỡi đêm [C] qua con khóc như trẻ [D] thơ.
Cuộc gọi [G] khuya về quê nhà
Mẹ trách con [D] sao lâu nay không về
Chỉ sợ [Em] nhớ nhà, nhớ nhà
Thèm ăn bữa [C] cơm năm xưa mẹ nấu.
Thì [Am] thôi vứt [C] hết những âu lo quanh [G] mình
Về với bữa cơm gia [C] đình
Về với ấm êm gia [G] đình.
2. [G] Vẫn bước tiếp trên đoạn đường [C] dài
Vì tương lai còn phía [G] trước
Gắng ký ức mang theo mãi bên [C] mình
Lời cha nâng con vững [G] bước.
Ngày còn bé thơ con đã mơ [C] gì
Được tung bay giữa đời hoài [G] bão
Giờ là lúc con tự phải đi [C] tìm
Một cuộc sống cho con tốt [Am] hơn.
* [Am] Cứ mãi [C] đi tìm
[Em] Lợi danh kia không [C] cho con thêm niềm [G] vui
Chỉ cần con [D] sống như con hằng mong [Em] ước
Bên gia đình mãi [C] mãi. [D]