1. Ngày xưa chúng [Am] mình, cùng ở [E7] chung nơi xóm [Am] đạo
Một câu nói yêu [F] thương còn e [A7] ấp giữ trong [Dm] tim
Mối tình thật [F] đẹp trao nhau từng ánh [C] mắt
Thân nguyện mộng [F] lành mình quỳ dưới chúa ngôi [E7] hai.
2. Và tôi mang [Am] về trồng loài [E7] hoa tên giống [Am] nàng
Nguyệt quế trắng tinh [F] khôi mùi hương [A7] thơm ngát quanh [Dm] sân
Để nàng hiểu [F] rằng, tôi thay lời yêu [C] mến
Gửi trao về [E7] nàng hỡi người con gái tôi [Am] yêu. [Dm] [Am]
ĐK:
[G] Nhưng bao mơ ước hoa [C] mộng
Tan theo khói sương [F] rồi, [G] còn đâu nữa em [C] ơi
[E7] Tôi nghe tan nát rã [Am] rời, xe [G] hoa đã đưa [F] nàng
Về một nơi xa thật [E7] xa.
[G] Em!! Em ơi nỡ sao [C] đành?
Quên đi những kỷ [F] niệm, [G] đường xưa ta sánh [C] đôi
[E7] Ôi!! Hương Nguyệt Quế thơm [Am] nồng, nhưng [G] thiếu bóng em [F] rồi
Thì mùi [E7] hương cũng úa [Am] phai.
3. Rồi bao năm [Am] trời, trở về [E7] thăm nơi xóm [Am] đạo
Nguyệt quế đã vương [F] cao, xõa bóng [A7] mát ngát hương [Dm] thơm
Khuất nẻo đường [F] tình, trăng soi từng khẽ [C] lá
Lẻ loi một [E7] mình giọt sầu thầm gọi tên [Am] em.