1. Mùa sầu riêng năm [Am] trước, anh xuôi bước miền [C] Tây, về [E7] đây thăm bạn [Am] hiền
Bên bờ sông [C] Tiền, [Am] tình cờ gặp [Dm] em, người con [G] gái bán sầu [C] riêng
Em mời anh mua [F] giúp, trái [G] cây vườn nhà [C] em
Sầu riêng chín [G] rụng, cơm vàng hạt [Em] lép, thơm ngọt lắm anh [C] ơi. [E7]
2. Lần sau anh ghé [Am] lại, qua chiếc cầu Hàm [C] Luông, mời [E7] anh ghé thăm [Am] vườn
Nghe lời chân [C] thành, [Am] lòng đầy bâng [Dm] khuâng, chợt [G] dâng bao nỗi niềm [C] riêng
Có phải duyên mở [F] lối, cho [G] chúng mình gặp [C] nhau
Xa lòng không [E7] đành, đêm về nhung [Dm] nhớ, vấn [E7] vương lời ước [Am] hẹn.
ĐK:
Rồi mùa trăng [C] sau, hai đứa gặp [Am] nhau, trong [Em] vườn sầu riêng thơ [Am] mộng
Anh [Dm] trao tiếng yêu [G] đầu, em hai má ửng [Em] hồng
Trong lòng em [G] đã, yêu anh [Em] rồi, nhưng ngoài còn [F] e
Rồi mình quen [C] nhau, hai đứa đã [Am] trao, bao [G] nhiêu lời ước [C] hẹn
Tim [Dm] anh đã giữ [Am] vẹn, mà sao em [C] đành, quên mau, [E7] tình tựa chiêm [Am] bao.
3. Chuyện tình yêu tan [Am] vỡ, bao mơ ước còn [C] đây, mà [E7] em đã qua [Am] cầu
Ôm mối tơ [C] sầu, [Am] tìm lại nơi [Dm] đâu, sầu [G] riêng hương của tình [C] yêu
Nghẹn ngào anh rời [F] bước, lối [G] quen chiều miền [C] Tây
Đong đầy kỷ [E7] niệm, tình yêu dang dở, sầu riêng anh tháng [Am] ngày.