Anh có khi [F] nào, buồn chán vì [Em] bên cô gái này
Và những giận [Dm] hờn hay những [Em] nhớ nhung đã [Am] không còn mới
Mình đã gần [F] nhau, ngày tháng [Em] dài bao lâu
Cả như con [Dm] đường hay những [Em] món ăn cũng [Am] không còn mới
[F] Anh mải miết với [G] ngày thật lâu, [Am] lo về sau
[F] Em thì vẫn [G] ngồi thẩn thơ, em [Am] mơ thật lớn
ĐK1:
Sao em không quên không [F] quên nhớ nhung tuy lâu nhưng em [Em] vẫn hình dung,
Vẫn ríu [Dm] rít bên tai, một bài ca [C] em nhớ anh
Sao em không quên không [F] quên món ăn, tuy cay [Em] hay rất mặn
nhưng đôi khi đi bên [Dm] anh thế thôi là trong [A] lòng phơi phới.
ĐK2:
Em không quên không [F] quên phút giây, khi anh khi anh [Em] đưa cánh tay
Cho em [Dm] nâng giấc mơ, từ những [C] ngày bơ vơ
Em không [F] quên đắm say , ta tan [Em] như khói mây
Anh thương [Dm] em sẽ xây, một gia [A] đình ấm áp
* [Dm] Em nhận ra dấu yêu từ [Em] nơi lòng yên [Am] bình
[Dm] Em nhận ra chính thêm thời [Em] gian, thêm [F] tha thiết
Tăng tone [Am] -> [Bm]
ĐK1:
Sao em không quên không [G] quên nhớ nhung tuy lâu nhưng em [F#m] vẫn hình dung,
Vẫn ríu [Em] rít bên tai, một bài ca [D] em nhớ anh
Sao em không quên không [G] quên món ăn, tuy cay [F#m] hay rất mặn
nhưng đôi khi đi bên [Em] anh thế thôi là trong [B] lòng phơi phới.
ĐK2:
Em không quên không [G] quên phút giây, khi anh khi anh [F#m] đưa cánh tay
Cho em [Em] nâng giấc mơ, từ những [D] ngày bơ vơ
Em không [G] quên đắm say , ta tan [F#m] như khói mây
Anh thương [Em] em sẽ xây, một gia [B] đình ấm áp
* Cảm giác quay [G] về, từ giấc mộng [F#m] lê thê
một thoáng xanh [Em] ngời con tim [F#m] mới xuyến [Bm] xao lần đầu.