1. Mở lòng [G] ra để tan biến đi
Mở lòng ra thả trôi hết đi
Cho gió [C] cuốn buồn phiền nhẹ bay
Cho ký [Cm] ức không vui ngủ [D] say.
2. Mở lòng [G] ra để thêm chứa chan
Mở lòng ra chìm trong nắng vàng
Trong phút [C] chốc được làm trẻ thơ
Thôi thức [Cm] giấc để thêm mộng [D] mơ.
Rồi một [Em] ngày sẽ đến
Buồn [B7] phiền chưa vơi
Mà [C] đời đã [Am] hết vậy [D] nên.
ĐK:
Hát lên đi [G] buông đôi tay rong chơi
Ước mơ đã [Bm] đợi bay đi muôn nơi
Lắng nghe nhịp [Am] tim một chiều thảnh thơi
Lắng nghe dịu [C] dàng gọi bình yên [D] ơi .
Cất đi âu [G] lo ta bay đi xa
Sống đam mê [Bm] hơn khi ta hôm qua
Hé môi cười [Am] tươi ngày mới đến nơi
Lãng du tự [C] do buồn phiền sẽ [D7] hết [G] thôi.