1. Chẳng [Dm] lẽ anh hiền như thế
Chẳng [Bb] lẽ không nhận ra rằng
[Gm] Từng ngày em [Dm] đang yêu anh
Mà nào anh hay [Am] biết
2. Người [Dm] khiến tôi phải nhung nhớ
Để [Bb] cứ đêm ngày mong chờ
[Gm] Được nhìn anh [Dm] trong ban mai
Ngập tràn bao say [Am] đắm.
ĐK 1:[F] Trái tim của [C] anh giờ lạc nhịp
[Gm] Mỗi khi anh [Dm] cười với [C] em
[F] Sáng như bình [C] minh thật ngọt ngào
[Gm] Ánh mắt anh [Dm] nhìn thật đáng [C] yêu.
[Am] Quanh anh thật nhiều người duyên dáng
[Bb] Em bỗng trở nên [Gm] nhút nhát
Chỉ [Bb] biết yêu âm [Dm] thầm thế [C] thôi.
ĐK 2: [F] Gió mang mùa [C] xuân thật nhẹ nhàng
[Gm] Nắng lung linh [Dm] màu nhớ [C] thương
[F] Có anh kề [C] bên thật dịu dàng
[Gm] Thấy như quanh [Dm] mình ngất [C] ngây.
* [Am] Lòng này nồng nàn nguyện trao đến [Bb] anh hỡi người ơi
[Gm] Hãy đánh thức ước mơ [Dm] này nhé [C] anh
* Đoan cuối Lương Bích Hữu tăng 1 tone lên Em