1. Đời anh như [Am] đã cây cằn héo [G] khô
Chờ cơn mưa [E7] tới đem niềm ước [Am] mơ
Từng khi đêm [Dm] xuống [G] mây mù kéo [C] giăng
Gió se [G] lạnh mà mưa mãi nào [E7] rơi.
Rồi em đã [Am] đến như một giấc [Dm] mơ
Tựa như tia [E7] nắng trong lòng tối [Am] tăm
Và đem hơi [Dm] ấm [G] cho hồn rét [C] căm
Gió vẫn [G] lạnh mà mãi [E7] ấm êm [Am] lòng.
ĐK:
Người anh yêu [Dm] như vì sao [G]
Lấp lánh trên cao nên nào hay [C] biết tình anh [F]
Như bướm như hoa vui đùa trong [G] gió nào hay [E7]
Có trái tim kia bên lề vấn [Am] vương vương [A7] vấn.
Ngày đêm anh [Dm] mang mộng mơ [G]
Bao nhớ bao nhung đem vào trong [C] tiếng đàn anh [F]
Cho giấc mơ trôi đi vào nơi [G] phương trời xa [E7]
Cho dẫu hoa kia vẫn lạc bến [Am] mơ.
2. Dù cho anh [Am] chỉ là người đến [G] sau
Dù cho ta [E7] mãi ngàn đời mất [Am] nhau
Thì xin em [Dm] hãy [G] một lần dối [C] anh
Nói yêu [G] anh bằng chót lưỡi đầu [E7] môi.
Nguyện yêu em [Am] mãi cho dù bể [G] dâu
Tình em anh [E7] mãi ngàn đời khắc [Am] sâu
Dù cho ta [Dm] có [G] không là của [C] nhau
Suốt đời [G] này anh vẫn [E7] mãi yêu [Am] thầm.