1. [Am] Có những ngày lòng [Em] bình yên lắm Cảm [F] giác cô đơn đến [C] lạ Và [Dm] những nỗi buồn, cùng [Am] sự cô đơn [G] Cũng trở nên thật [E7] đẹp.
2. [Am] Em bây giờ, lạnh [Em] lùng hơn trước Chẳng [F] muốn quan tâm điều [C] gì Chỉ [Dm] muốn một mình đi [Am] khắp thế gian Để [E7] yêu lại người hôm [Am] qua.
ĐK: (tăng tone [Am] -> [Cm] Vì em [Cm] yêu một người yêu [Gm] đến đau lòng Yêu [Ab] hết cả [Bb] tuổi thanh [Eb] xuân Cho [Fm] đến hôm nay em [Cm] chẳng còn gì Trống [Gm] vắng, cô [Dm] đơn, lạc [G7] lõng.
Vì em [Cm] thương một người thương [Gm] đến đau lòng Thương [Ab] hết cả [Bb] đời con [Eb] gái Em [Fm] sẽ đi tìm, người [Cm] giống như vậy Người [G7] của em ngày hôm [Cm] qua.