[Em] Ngồi tựa vào [Am] nhau chẳng biết nói [D] gì
Vì trong suy [G] nghĩ em đã nhìn [C] thấy
Điều anh đã [Am] không dám nói [B7] khi đứng trước mặt em
Vì sao anh không [Am] níu tay em ở [D] lại
Để em bước [G] đi mắt hoen lệ [C] rơi
Sao anh không [B7] giữ yêu thương dẫu chỉ một [Em] lần.
Giờ [Am] ánh mắt ấy chẳng [B7] còn như xưa
Chẳng [Em] thiết tha như khi [Am] anh đón đưa
Con đường mưa em [B7] về lặng thầm ôm bao tiếc [Em] nuối
[Am] Cố níu kéo người [B7] về bên em
Mà [Em] sao giờ đây chỉ [Am] thấy im lặng
Thôi vậy là thế [B7] thôi phải không anh hỡi
ĐK:
[Em] Yêu là em cho [Am] đi tất cả
[D] Chẳng mong chờ người [G] sẽ thứ tha
[C] Chẳng hy vọng vào [Am] ngày hôm qua
Vì tình [B7] mình giờ đây lạnh giá
[Em] Yêu là em sẽ [Am] không giữ lại
[D] Những ân tình giờ [G] đã phôi phai
[C] Để trong em nguôi [Am] ngoai nỗi buồn
Để [B7] nhớ một thời ta đã [Em] yêu.
* Anh để [Em] lại nơi [Am] em nỗi buồn
[D] Anh để lại cô [G] đơn bất tận
[C] Anh đã đi xa [Am] em mất rồi
Chỉ còn [B7] những đêm dài.