1. [Dm] Chờ em dưới gốc phố hằng [C] đêm
Anh [Am] hát lên khúc ca trao tặng [Dm] em
Nói với em [Bb] rằng tình yêu anh đây dành cho [C] em
Dẫu biết ước [Am] mơ anh với em quá xa [Dm] vời.
T-ĐK:
Đời anh là [Bb] du ca anh không [C] chọn lựa được người ơi
Dẫu biết anh [Am] yêu em nhưng chẳng thể với [Dm] tới
Rồi đêm từng [Bb] đêm trôi nỗi nhớ dâng [C] tràn trong anh
Nhưng anh không [Am] thể nói tiếng yêu [Dm] em.
ĐK:
Từng ngày cứ thế anh vẫn lặng [Bb] thầm nhìn em giữa [C] dòng đời
Rồi nhìn ngược về [Am] anh anh biết anh là [Dm] ai
Chỉ là một người yêu [Bb] em nhưng em cần người chăm [C] lo cho em
Mà anh không [Am] thể làm được điều [Dm] ấy.
Anh đành chôn dấu tất cả yêu [Bb] thương về em vào [C] nỗi đau
Và không nhắc tên [Am] em mỗi khi giấc mơ ùa [Dm] về
Nhưng điều đó thật [Bb] khó, nên anh phải đứng từ [C] xa nhìn em
Giữa dòng [Am] đời ta lạc mất [Dm] nhau.
2. [Dm] Người ơi em có hiểu lòng [C] anh
Anh [Am] nhớ lắm những lúc em vội nhìn [Dm] anh
Cứ thế từng [Bb] ngày tình yêu anh không thể nói [C] hết
Em không thể [Am] nào biết đâu cũng bởi [Dm] vì.