1. Dù người ta [Dm] nói em [C] là kẻ trăng [F] hoa
Dù người ta [Dm] nói em [C] sống không thật [Dm] thà
Dù người ta có nghĩ [C] bao điều về [F] em
Tôi cũng bỏ ngoài [A] tai
2. Làm sao tôi [Dm] biết khi mà [C] ở bên [F] tôi
Từng câu êm [Dm] ái em đã [C] trao tôi ngập [Dm] tràn
Thì dù ai đó hay [C] giận cũng thế [F] thôi
Chỉ [A] vì tôi quá yêu [Dm] em
ĐK: Bởi vì tôi [Dm] đã không nghe [C] lời của người [F] ta
Bởi vì tôi [Am] đã không tin [C] lời của một [Dm] ai
Vì tôi quá [Gm] ngây ngô nên đâu ngờ [C] em đã
Đã [Bb] chẳng yêu riêng một mình [A] tôi
Để giờ em [Dm] bỗng quay lưng [C] ruồng bỏ tình [F] tôi
Chẳng cần suy [Am] nghĩ em đi [C] mà chẳng bận [Dm] tâm
Để cho chính [Gm] thân tôi do yêu em [C] mù quáng
Để [Am] giờ làm [Bb] khổ mình mà [Dm] thôi