1. Tình [C] em yêu dâng lên từ con [G] suối
Giữa lúc [Am] em [Ab] còn tuổi dại [G] khờ
Tình [F] anh yêu tin trong lời em [C] hứa
Giữa lúc [G] anh dệt mộng như [C] thơ.
Rồi từ [C] đó ta đợi [Am] em
Đợi tuổi trăng [C] lên khi dòng [Ab] đời như bóng câu qua [C] thềm
Mà dòng suối không hề [Am] khô
Như cuộc tình ta [Em] mơ lớn theo [Fm] ta ngày tháng đợi [C] chờ.
[C] Nếu cuộc đời là những tình [Dm] cờ
Thì hẹn hò nào cũng dại [Em] khờ con tim là tai [F] biến [G]
Sẽ [C] kéo cuộc tình vào giấc mơ [F] điên
Ta cố chờ người cố nguôi [Dm] quên quên [G] lời hẹn đêm [C] đêm.
2. Tình [C] anh yêu ru em thời khô [G] cháy
Đến giữa [Am] khi [Ab] chiều mưa tình [G] cờ
Từ [F] đôi tay như đôi vòng oan [C] trái
Nỡ nhốt [G] nhau vào vùng bơ [C] vơ.
Rồi từ [C] đó mỗi chiều [Am] mưa
Thành một cơn [C] đau nghe tình [Ab] mình giãy chết trong đêm [C] sầu
Rồi từ đó mỗi chiều [Am] mưa
Trong giọt lệ chia [Em] tan trái tim [Fm] khôn giờ thôi muộn [C] màng.
[C] Đã tàn rồi hạnh phúc tình [Dm] cờ
Vào một chiều trời bỗng mịt [Em] mờ đêm mưa hoài mưa [F] mãi [G]
Nước [C] cuốn cuộc tình vào cõi thiên [F] thu
Đôi tay người giờ đã buông [Dm] xuôi trong [G] biển lạnh cuối [C] trời.
3. Tình [C] em yêu đang trong thời khao [G] khát
Trao tiết [Am] trinh [Ab] nhầm tay lọc [G] lừa
Bừng [F] cơn mê sau đêm hồn tan [C] nát
Mãi mới [G] hay người được ta [C] thua.
Rồi từ [C] đó nhớ và [Am] quên
Hành hạ đêm [C] đêm ta hận [Ab] người đã giết ta êm [C] đềm
Tình đợi mãi quá một [Am] đêm
Ta cuồng dại môi [Em] hôn giữa mê [Fm] say nào biết ngại [C] ngùng.
[C] Hỡi nhạc tình hòa đêm rượu [Dm] nồng
Và rượu nồng hòa đêm tình [Em] hận trong tay đời gian [F] dối [G]
Ta [C] đã mềm lòng chìm giữa chơi [F] vơi
Mãi đến giờ cạn buốt đôi [Dm] môi với [G] cuộc tình rã [C] rời.
[C] Những cuộc tình là tiếng kêu [Dm] than
Với những hận sầu lúc chiều [G] tàn suốt một đời ngỡ [C] ngàng.