Giảm (b)
[Em]
Tăng (#)
Cánh én chao nghiêng dạ ngậm [Em] ngùi
[C] Sầu dâng chất ngất cõi lòng [Em] tôi
[Am] Từ khi mẹ mất đời ngơ [C] ngác
[Am] Dẫu có xuân về chẳng thấy [B7] vui.
Xuân về buốt giá ngỡ đông [Em] sang
[C] Nhớ mẹ giờ đây tận suối [B7] vàng
Đôi [Em] ngả âm dương sầu cách [Am] biệt
[B7] Đau lòng xót dạ mãi hồn [Em] ta.
Vắng mẹ nhà sao thấy quạnh [Em] hiu
Nghe hồn tê [E7] tái dạ buồn [Am] thiu
Nhìn di ảnh [C] mẹ mờ nhang khói
[B7] Nước mắt con trào nhớ mẹ [Em] yêu.
Xuân đến không làm dịu nỗi [Em] đau
[C] Hoài mơ gặp mẹ mãi u [Em] sầu
[Am] Đời vui hạnh phúc khi còn [G] mẹ
[B7] Mẹ vắng đông rồi xuân có [Em] đâu.