Giảm (b)
[Am]
Tăng (#)
1. Anh [Am] lỡ nhìn vào đôi mắt [G] ai
Bỗng [F] thấy từng giọt lệ đắng [C] cay
Tan [Dm] biến những mặn nồng ân [F] ái
Chắc [G] em đã chịu nhiều ngang [E7] trái.
2. Ai [Am] nỡ đoạ đày một kiếp [G] hoa
Héo [F] úa mộng tàn thời đã [C] qua
Đau [Dm] đớn cõi hồn lạnh băng [F] giá
Để [E7] ta bỗng trở thành xa [Am] lạ.
ĐK:
Này người yêu em [Dm] hỡi hãy khóc
Xin [F] em hãy [G] khóc nữa đi [C] em [Am]
Vì từng giọt nước [Dm] mắt của em
Sẽ [G] làm mờ phai bao đau [C] đớn. [E7]
Cuộc đời ai cũng [Dm] phải có lúc
Sóng [F] gió phủ [G] đầy mặn [C] đắng trên môi [Am]
Rồi ngày mai hạnh [Dm] phúc tươi sáng
Sẽ [E7] về với em trọn [Am] đời.