[Am] Anh vẫn còn nhớ lúc [B7] xưa em bước đi giữa cơn mưa khuya thật [Em] buồn
[Am] Anh vẫn còn nhớ bóng [B7] dáng em yêu ngày nào vẫn ôm lấy [Em] anh.
[Am] Rớt nước mắt trong cơn mưa đêm một [B7] mình anh khóc em vẫn [Em] đâu nào biết
[Am] Có những lúc bên em mà sao anh [B7] vẫn thấy tim anh sao [Em] cứ giá lạnh.
Đến khi giật [Am] mình nhìn quanh chỉ [B7] anh với đêm mới [G] hay đã mất em [Em] rồi
Người yêu ơi, khi [Am] xưa anh không yêu [B7] em để em lẻ [G] loi trong đêm dài không [Em] lối
Đến khi tỉnh [Am] lại thì em đã [B7] bước ra đi trách [Em] sao cơn mưa kia não nề
Chẳng thể giữ [Am] em để anh nói [B7] lời xin lỗi [Em] em.
(Đến khi tỉnh [Am] lại thì em đã [B7] bước ra đi chợt [Em] thấy tim anh giá lạnh
Chẳng thể giữ [Am] em để nói với [B7] em một [Em] lời).
ĐK:
Ngày qua anh [Am] vẫn chờ đợi một giấc [D] mơ
Em quay trở [G] về và mình mãi [C] yêu
Nếu có quay [Am] lại từ đầu sẽ [D] yêu em hơn lúc [G] xưa. [E7]
Vì anh không [Am] thể là người chở [D] che
Những lúc em [G] buồn anh chẳng [C] kề bên vỗ về
Để [Am] mình em giữa cơn [B7] mưa một nỗi đau rã [Em] rời.