1. Lại phải xa anh [Em] rồi làm sao không vấn vương
Cầm tay nhau bồi [Am] hồi còi tàu xé nát đêm [Em] trường
Một ngày gần nhau lưu luyến khắc ghi [G] vào trong kỷ [B7] niệm thương biết [Em] nhau.
2. Buồn nói không nên [Em] lời còn đây cay đắng thôi
Sầu đi mang cuộc [Am] đời cuộc đời chia lối hai [Em] người
Người về lòng vương nhung nhớ suốt đêm [G] trường khi úp [B7] mặt lòng đau [Em] thương.
ĐK:
Không gian [G] như ngưng tiếng lúc ga buồn
Từng hồi [B7] còi rền rĩ quá thê [Em] lương
Kỷ niệm sâu nên tình càng thắm
Tình càng [G] cao nên buồn nhiều [B7] lắm
Phút giây [G] này nhớ thương [B7] hoài biết làm sao [Em] vơi.
3. Chỉ có anh trong [Em] đời buồn riêng em biết thôi
Ngày mai xa người [Am] rồi lạnh lùng em khóc cho [Em] đời
Đường về mình em như cánh én xa [G] bầy em bước [B7] lạc vào sương [Em] đêm.