1. Im đi [Am] hỡi con tim thôi đừng than thở ưu phiền
Tình yêu là thế nói ra càng chua xót thêm
[E] Ai lớn lên chưa từng yêu nay mới yêu
Lòng luôn khát khao những gì đang thiếu.
[Am] Riêng với tôi tôi sợ yêu nhất trên đời
Từ lâu nặng trĩu vết thương lòng [Dm] luôn đau nhói
Cố quên đi những [Am] chuyện buồn vui
Tôi giấu nỗi [E7] đau phía sau nụ [Am] cười.
ĐK:
Ngày trước tôi [Dm] ơ thờ [G]
Vội yêu quá không học [C] chữ ngờ [F]
Nên đã ngu [B] muội dại khờ
Chạy theo cơn mơ để [E7] con tim đã xác sơ
Người đã phụ [Dm] rẫy tôi [G]
Mặc tôi ngẫn ngơ trong [C] cõi đời [F]
Giờ đâu còn [B] chi vui từ khi chia tay lần [E7] cuối.
2. Bao năm [Am] sống cô đơn tôi làm bạn với nỗi buồn
Đời vô tình quá khiến tôi càng thêm chán chường
[E] Không tiếc chi chữ tình coi như vứt đi
Giờ đây tiếng yêu không còn nghĩa lý.
[Am] Hai chúng ta như là oan trái trong đời
Tình yêu đầy nước mắt kia vì [Dm] đâu nên lỗi
Chỉ có tôi khổ [Am] đau mà thôi
Khi biết con [E7] tim chết đi trong [Am] đời.