1. Theo lối mòn lần tìm đến vườn [E7] yêu
Lối cỏ mọc đầy rêu phong phủ [Am] mờ
Em thẫn thờ tự dưng như muốn [Dm] khóc
Dấu ân tình ngày nào đã nhạt [E7] phai
Bao yêu [Am] thương nâng niu mãi đắm [G] say
Em luôn luôn mang theo trong giấc [F] mơ
Nay tan theo không gian và thời [E7] gian … cuốn trôi
2. Nhớ quay về đợi chờ ở vườn [E7] yêu
Những kỷ niệm ngày xưa thân ái [Am] còn
Trên lối mòn ngày nào ta chung [Dm] bước
Vẫn cây cầu hiền hòa kết đầy [E7] sương
Anh yêu [Am] ơi nơi đâu có biết [G] chăng
Em lang thang cô đơn trong chán [F] chường
Em mong anh đau thương ngã quỵ [E7] mê … tái tê ngày [Am] buồn.
ĐK:
Còn chần [G] chờ gì đâu nữa hỡi [C] anh
Đôi môi em giờ đây đang khát [Dm] cháy
Hãy hôn [G] em như anh đã từng [C] hôn
Hãy ôm [Am] em như anh đã từng [F] ôm
Hãy cho [E7] em một lần dù gian [Am] dối
Hãy cho [G] em tình hồng còn bối [Dm] rối
Cho em [G] được mặn nồng cùng tình [Am] anh
Cho em [G] được trở về cùng vườn [Am] yêu
3. Lúc vui buồn đừng ngại đến vườn [E7] yêu
Chốn hẹn hò chiều sáng có em [Am] về
Em sẽ trồng lại cây xanh thương [Dm] nhớ
Chốn thiên đường ngập trời lá và [E7] hoa
Nơi hoang [Am] vu bao la chỉ đất [G] trời
Ta bên nhau yêu đương không chia [F] rời
Ta say xưa trong mơn man tình [E7] yêu…ngất ngây tuyệt [Am] vời.