1. [Em] Ta đã có những hẹn ước
[D] Em có nhớ ngày đó không
[C] Ta vẫn cứ cố gắng chung bước
[D] Dù phía trước là bão giông
[Em] Nên xin em đừng phản bội [D] anh
Cho bao nhiêu nỗi đau kia thêm [C] dài
Anh đau trong lòng vì nhạt [D] phai
Em có nghĩ mình sẽ quay [Em] lại.
T-ĐK:
Đường dài đường dài em [D] đi
Nó đã có hình bóng ai [C] rồi
Đêm nay em chờ đợi [D] ai
Sao mà em lại nhắn tin [Em] nhầm.
ĐK:
Có phải anh vừa hận vừa [D] yêu
Có phải anh luôn luôn nuông [C] chiều
Nên em coi là điều hiển [D] nhiên
Nên em coi là rác ven [Em] đường.
Có phải anh vừa hận vừa [D] yêu
Có phải anh luôn luôn nuông [C] chiều
Nên em coi là điều hiển [D] nhiên
Nên em coi là rác ven [Em] đường.
2. Trái tim em là bất khả
[D] Nhưng đó là em nói điêu
[C] Sau lưng anh anh biết mà
[D] Em hôn môi ai rất nhiều
[Em] Nên xin em đừng phản bội [D] anh
Cho bao nhiêu nỗi đau kia thêm [C] dài
Anh đau trong lòng vì nhạt [D] phai
Em có nghĩ mình sẽ quay [Em] lại.
T-ĐK:
Đường dài đường dài em [D] đi
Nó đã có hình bóng ai [C] rồi
Đêm nay em chờ đợi [D] ai
Sao mà em lại nhắn tin [Em] nhầm.
ĐK:
Có phải anh vừa hận vừa [D] yêu
Có phải anh luôn luôn nuông [C] chiều
Nên em coi là điều hiển [D] nhiên
Nên em coi là rác ven [Em] đường.
Có phải anh vừa hận vừa [D] yêu
Có phải anh luôn luôn nuông [C] chiều
Nên em coi là điều hiển [D] nhiên
Nên em coi là rác ven [Em] đường.
* Nên xin em đừng phản bội [D] anh
Cho bao nhiêu nỗi đau kia thêm [C] dài
Anh đau trong lòng vì nhạt [D] phai
Em có nghĩ mình sẽ quay [Em] lại.
ĐK:
Có phải anh vừa hận vừa [D] yêu
Có phải anh luôn luôn nuông [C] chiều
Nên em coi là điều hiển [D] nhiên
Nên em coi là rác ven [Em] đường.
Có phải anh vừa hận vừa [D] yêu
Có phải anh luôn luôn nuông [C] chiều
Nên em coi là điều hiển [D] nhiên
Nên em coi là rác ven [Em] đường.