1. Biết rằng mình yêu [Dm] nhau là mang lấy thương [F] đau
Vì anh đây quá [Bb] nghèo còn [A7] em lắm sang [Dm] giàu
Hai cảnh [C] đời nào ai biết anh [Bb] ơi ngoài anh với em [A7] thôi
2. Nếu đời dành cho [Dm] nhau niềm tin đến mai [F] sau
Vượt qua bao trắc [Bb] trở tình [A7] yêu mãi tôn [Dm] thờ
Nhưng nỗi [C] sầu triền miên tiếp theo [Bb] sau áo [A7] mặc sao qua khỏi [Dm] đầu.
ĐK:
Tơ [Bb] duyên [D7] nay đã lỡ [Gm] làng
Còn chăng nức [Dm] nở ngỡ ngàng xót [C] xa
Tuổi [F] đời đôi tám thiết tha
Độ trăng tròn [C] đó [A7] mặn mà làm [Dm] sao.
Bây giờ chấp nhận khổ [Gm] đau
Vì trong nghịch [F] cảnh tình đầu dở [C] dang
Một người cất bước sang [Am] ngang
[Dm] Một người ôm [F] lấy bẽ [A7] bàng từ [Dm] đây.
3. Nếu trời còn mưa [Dm] sa nhiều giông tố phong [F] ba
Mình xem như giấc [Bb] mộng thà [A7] vương vấn trong [Dm] lòng
Cho ví [C] dầu tình tha thiết thâm [Bb] sâu, áo [A7] mặc sao qua khỏi [Dm] đầu.