1. Tôi [Am] nghèo nên người bỏ ra [F] đi
Tội tình gì [Dm] đâu mà chẵng nói một [Am] lời
Hẹn ước bao lâu [Dm] rồi bây giờ đành xa cách [E7] tôi.
2. Ông [Am] trời nỡ phụ nghèo hay [F] sao
Mà người giàu [Dm] sang được êm ấm bên [Am] nàng
Nghèo khó không ai [Dm] màng nên [E7] chấp nhận mà [Am] thôi.
ĐK:
Vì nghèo mà [Dm] tôi giờ đây mất em [Am] rồi
Vì nghèo mà [F] tôi đơn [A7] côi bước trong [Dm] đời
Người đành [G] quên, quên con phố [F] nhỏ
Quên đi tất [G] cả quên cả [E7] người tình ngày [Am] xưa.
3. Bây [Am] giờ chỉ còn mình tôi [F] thôi
Chỉ vì ngày [Dm] xưa người mê kiếp đua [Am] đòi
Người ta bỏ tôi [Dm] rồi cũng [E7] vì nghèo ai [Am] ơi.