Giảm (b)
[Dm]
Tăng (#)
1. Tình yêu [Dm] kia vừa đến đây trong đời
Ghì chặt [Gm] môi chẳng nói kịp một lời
[Bb] Tại vì mình bối rối
Chẳng thể [A7] nói hay giờ mình tiếc nuối.
2. Mình yêu [Dm] nhau vội vã trong ngỡ ngàng
Nụ hôn [Gm] chưa kịp tắt đã lỡ làng
[Bb] Tự hỏi lòng hoang mang
Phải chăng [A7] yêu quá dễ dàng.
ĐK:
Vì em ngốc [Dm] nghếch nên vẫn đợi chờ
Vì còn thương [Gm] nhớ cô đơn từng giờ
Vì người xa [C] vắng con tim dại khờ
Chỉ mong được [F] thấy anh trong giấc [A7] mơ.
Người yêu dấu [Dm] hỡi khi nào trở lại
Vì nhiều nước [Gm] mắt nên mong người hoài
Người đi xa [C] mãi cô đơn ngày [A7] dài
Chẳng thể nào [Dm] phai.