Trong cuộc [Em] đời khoảnh khắc [Am] nao là tan vỡ [Em] nhất
Vết thương [Am] nào là khốn cùng [B7] nhất
Sự chia [D7] li, phản [Am] bội, sự mất [C] mát
Hay chỉ [B7] là mình bỏ lỡ [G] nhau
Để mãi [Am] mang một niềm [B7] đau đến tận [Em] cùng
Ai lớn [Em] lên mà không đôi ba lần [Am] yêu rồi chia [G] ly,
Đánh mất [Am] nhau để trái [G] tim chằng chịt những vết [B7] thương.
Đừng [Am] buồn …
Bởi buông tay một [B7] người đôi [Am] khi lại [G] hay
Không cạnh người [Am] này thì bên người [G] khác
Thế gian [B7] rộng, biển người mênh [G] mông.
Chẳng ai nhớ [Am] mãi một câu chuyện [Em] buồn
Trong cuộc [Em] đời còn biết [Am] bao điều ta trân [Em] quý
Biết bao [Am] tình yêu đang chờ [B7] đón
Đừng tự [D7] ti, do [Am] dự, đừng sợ [C] hãi
Đừng bao [B7] giờ đánh mất niềm [G] tin
Để rồi vuột mất [Am] nhau chỉ [B7] vì một vết thương [Em] lòng
Hãy [Am] tin ….Phía sau tan [B7] vỡ là con [Bm7] đường đến với bình [Em] yên.