1. Cũng đã [C] lâu hai ta chẳng [G7] bước đi chung trên [C] con phố dài
Cũng đã [F] lâu yêu thương anh mang vứt ra ngoài [Em] kia [A7]
Giấu em vào [Dm] trong từng giây phút bộn [G] bề
Tự mình [Em] ngăn dòng ký ức ùa [A7] về
Mà khi [Dm] mưa lại rơi, lòng anh vẫn chơi [G7] vơi
2. Dòng tin [C] cuối đã xem, cũng [G7] đã bao lâu không [C] ai ngó ngàng
Từng con [F] số vẫn quen, dẫu chuyện mình đã lỡ [Em] làng [A7]
Ngày dặn lòng [Dm] quên mà đêm vẫn [G] nhớ
Chẳng dám thêm [Em] ai dù lòng bơ [A7] vơ
Cứ lao thật [Dm] vội vào mưa chạy vào ký ức [G7] xưa.
ĐK:
Chạy thật [C] nhanh vào cơn mưa ấy, để anh [Em] quên được cảm giác [Am] này
Để bỏ [Dm] rơi mùa yêu đã cũ, chạy theo [G] anh đã suốt mấy thu
Và tập [C] quen rằng em đã có một ai [Em] khác trong mưa đứng [Am] chờ
Phố [Dm] vắng không em thẩn [F] thờ, lối [Dm] cũ riêng anh bơ [G7] vơ
Chạy thật [C] nhanh vào cơn mưa ấy, để không [Em] ai nhận ra lúc [Am] này
Chỉ giọt [Dm] mưa hiểu anh ra sao, chỉ mưa [G] biết mình đau thế nào
Đoạn đường [C] ta còn dang dở đấy cần bao [Em] nhiêu yêu thương lấp [Am] đầy
Để [Dm] thấy đêm không còn [F] dài, để [Dm] thấy tim ta trở [G7] lại
Như ngày [C] xưa
* [F] Trả lại cho em góc phố [Em] quen lẻ loi mưa bay [Am] giăng kín lối
Trả em [Dm] từng câu yêu thương nụ hôn vương của đêm lạnh [G7] giá.