Ta vẽ bầu [Dm] trời, này trăng ơi hãy buông đêm [Gm] đen đi
Đêm sẽ qua [A7] mau, vùng sao khuya cũng rơi sáng nơi [Dm] này
Ta [D7] vẽ thêm bông [Gm] hoa [C], ta vẽ thêm [F] ngôi nhà [D7]
Ở đó yêu [Gm] thương, cùng ta [Eb] qua đêm đông lạnh [A7] giá
Ta [D7] vẽ thêm câu [Gm] ca, [C] em hát cho [F] an lành [D7]
Đời có mong [Gm] manh, ngày trong [A7] xanh cũng đến rất [Dm] ân cần
Rồi đêm lạnh [Dm] dần, từng vùng mây quạnh khô tan [Gm] biến nhanh.
Hoa lá rời [A7] cành, đèn vàng khuya nhòe lay lắt [Dm] xa
Ta viết nhanh [Gm] câu ca [C], ta hát mong [F] an lành. [D7]
Đời quá mong [Gm] manh, ngày chưa [Eb] xanh cây đã tàn [A7] úa
Ta [D7] vẽ thêm [Gm] bông hoa [C], nở trắng bên [F] ngôi nhà. [D7]
Và vẽ yêu [Gm] thương, chỉ còn [A7] trong ngày xanh chốn [Dm] thiên đường
Đêm [D7] hãy ôm ta đi[Gm], [C] ta chẳng mong [F] điều gì. [D7]
Đời vẽ chông [Gm] chênh, vuột bàn [Eb] tay tro tàn vào [A7] gió
Ta [D7] vẽ đêm lê thê[Gm], ta [C] hát mong [F] em về. [D7]
Và vẽ yêu [Gm] thương, màu nhoè [A7] vương là hoa trắng [Dm] bên đường
Đời có mong [Gm] manh, ngày trong [A7] xanh cũng đến rất [Dm] ân cần