Dẫu nhận [Dm] nước, từ bao nguồn lớn [F] nhỏ
Dòng đục [A7] trong đây [Bb] đó khắp muôn [Dm] nơi
Và nhận cả cơn [F] mưa trời bất [Bb] chợt
Có ai [A7] nghe biển than trách nửa lời. [Dm]
Dẫu núi lửa phun nham thạch từng [F] dòng
Bỏng vô [A7] cùng rót tận đáy biển [Dm] sâu
Và con [A7] sóng đôi ba lần sa [Bb] ngã
Có bao [A7] giờ biển than khóc kêu [Dm] đau.
Người em yêu hỡi, có biết [F] chăng tình mình là biển [Bb] lớn
Gom hết phong [A7] ba tạc thành đá san hô
Thì xin [Dm] Anh hãy đừng bao giờ [F] sợ biển tình không sức [Bb] chứa
Chỉ sợ cuộc [A7] đời này quá ngắn để yêu [Dm] thương
Dẫu thế giới ba phần tư quả [Bb] đất
Là mênh [Gm] mông mây nước hải [A7] hồ
Nhưng vẫn [Bb] có một nơi bình yên [F] nhất
Là trong [A7] nhau giữa tất bật ba [Dm] đào.