1. Mùa đông đã [Am] về mùa đông dài lê [F] thê [E7]
Mùa đông đến [Am] rồi mùa đông gần bên [F] tôi [E7]
Chạy nhanh ra [Dm] phố ấm áp một tách cafe [G] thơm
Chạy nhanh ra [C] phố ban sớm lay khẽ làn hơi [F] sương
Và mùa [Dm] đông sớm nay đã về
Mà hồn [Am] ta ở đâu không về ngủ [E7] mê, ta buồn.
2. Mùa đông đã [Am] về tìm lại mùi hương [F] quen [E7]
Mùa đông đến [Am] rồi tìm đâu vòng tay [F] quen [E7]
Chạy nhanh ra [Dm] phố mong lắm hơi ấm bàn tay [G] ai
Chạy nhanh ra [C] phố mong tiếng ai nói còn bên [F] tai
Chợt nhận [Dm] ra phố thưa vắng người
Chợt nhận [Am] ra nét môi không cười buồn [E7] hiu lạnh lẽo.
ĐK:
Mùa đông không có [Dm] em đông như dài [G] thêm
Mùa đông không có [C] anh nỗi buồn từng [F] đêm
Chợt nhận [Dm] ra phố thưa vắng người
Chợt nhận [Am] ra nét môi không cười giờ [E7] đây xa mãi.
Mùa đông không có [Dm] em phố khuya lặng [G] im
Mùa đông không có [C] anh lời ca em rất [F] buồn
Vì mùa [Dm] đông sớm nay đã về mà hồn [Am] ta ở đâu không về
Đợi [E7] ai ta buồn mình [Am] ta.
3. Mùa đông đã [Am] về quyện trong mùi khoai [F] thơm [E7]
Mùa đông đến [Am] rồi quyện tan vào sương [F] đêm [E7]
Chạy nhanh ra [Dm] phố ta biết sẽ mãi là cô [G] đơn
Chạy nhanh ra [C] phố ta sẽ thôi hát bài ca [F] xưa
Và mùa [Dm] đông sớm nay đã về
Mà hồn [Am] ta ở đâu không về ngủ [E7] mê lạnh lẽo.