Giảm (b)
[C]
Tăng (#)
Nơi anh có mùa [C] đông [G7]
Nơi anh có mênh [C] mông
Một ngày phố [F] cũ
Chiều vàng đã [G] rũ
Nghe gió [D7] đêm lao xao trong hoang [G] vu.
Nghe như có mùa [C] xuân [G7]
Nghe như có bâng [C] khuâng
Một chiều nắng [F] tắt [Dm]
Hồn buồn héo [G] hắt
Nghe khúc hát lòng [G7] buồn riêng [C] ai. [C7]
[F] Xuân nào [Dm] tàn tạ
[G] Xuân nào [C] thật lạ
[F] Lá hoa rơi đường phố [G] vắng
Trong một chiều xuân tắt nắng
Lòng ngỡ như một mùa [G7] đông hoang [C] vắng.
[F] Thôi lòng [Dm] đành vậy
[G] Thôi tình [C] thật gầy
Anh [F] buồn một [Dm] chiều gió [G] cuốn
Hát bài tình xuân không muốn
Lòng chết trong một [G7] ngày xuân [C] xanh.