1. Em đi [Em] về nhặt ánh nắng thuỷ [G] tinh
Chiều hạ [Em] trắng than trong lời kinh [Am] khổ
Đóa hoa vô [G] thường chìm trong tĩnh [F#m7b5] lặng
Tình xa đi [B7] rồi cát bụi hoá cô đơn.
Nhìn những mùa thu đi anh chợt thấy lạnh [Am] lùng
Tuổi đá [F#m7-5] buồn cho một người nằm [G] xuống
Sóng về [B7] đâu, sóng về [F#m7b5] đâu để cho lòng biển [B7] nhớ.
ĐK:
Hạnh phúc [Em] nào em để gió cuốn [Am] đi
Hạnh phúc [D] nào nghe mắt đẫm ướt [G] mi
Mưa hồng [F#m7b5] tuôn em biết đâu cội [C] nguồn
Quỳnh hương [Am] ơi nỡ nào em gian [F#m7b5] dối
Để anh [B7] ru em từng ngón xuân [Em] nồng
2. Một cõi đi về trong ta là chiếc [Em] bóng
Em tự nhủ tôi ơi đừng tuyệt [Am]vọng
Để mưa [G] sầu diễm xưa không trở [F#m7b5] lại
Môi hồng [B7] đào em bật khóc phôi [Em] pha.