Giảm (b)
[G]
Tăng (#)
1. Trời lỡ một hôm vẽ mắt [C] em [Am]
Nhưng sao còn nỡ nắn tim [Bm] tôi [Em]
Ôi cái đời tị nạn chơi [Am] vơi [A7]
Bolsa trưa nay tập làm [D] thơ [D7]
2. Chợt thấy [G] mình trong đôi mắt [C] em [Am]
Con tim rộn rã muốn lên [Bm] ngôi [Em]
Ôi cái đời tị nạn như [Am] mơ [D]
Bolsa trưa [D7] nay thành bài [G] thơ.
ĐK:
Mây như sợ [G] nắng vút lên cao
Rối cánh xôn xao mấy chim [C] trời
Nắng rẽ tóc mềm sao anh [Am] muốn
Vứt nắng [A] đi cho đỡ hư [D7] hao
Mắt chiêm [C] bao hững hờ lấy lệ
Để trưa hè âm ỉ đê [G] mê
Hạnh phúc trong [Bm] tay hai chiếc [Em] bóng
Khép lại [Am] dần [D7] muôn thuở u [G] mê.