Giảm (b)
[Am]
Tăng (#)
Về đâu lúc [Am] ngày đã [Dm] hết
[E7] Ánh đèn đường hắt hiu [Am] buồn
Mình tôi dưới [Am] hè phố [Dm] vắng
[E7] Nỗi buồn nặng trĩu không [Am] tên.
Trót sinh [Dm] ra phận mình trái [G] ngang
[C] Yêu đương khác [F] thường
Sống giữa [Dm] đời mệt nhoài
Âm [G] thầm chịu bao đắng [E7] cay.
ĐK:
Bình minh không [Am] đến bao giờ đời tôi rồi [Dm] sẽ đi về đâu
[E7] Khi quanh tôi thế gian là tiếng chê [Am] bai cười đùa xa [E7] lánh.
Tình yêu tôi [Am] vẫn đi tìm rồi tình gục [Dm] chết giữa ngàn khơi
[E7] Thế gian ơi, để [Dm] tôi sống [E7] yên [Am] bình.