[Dm] Cứ ngỡ là cuộc tình [Bb] nói yêu sẽ yêu hết mình
[C] Ai áp đặt chuyện tình mình cứ [Am] để duyên trời định
[Dm] Như cánh hoa nhuộm màu [Bb] trao vấn vương ngày đầu
[C] Đem nhớ thương để rồi hoa cũng [Am] đành phai tàn mau.
Mưa vẫn [Bb] rơi, lòng thêm nhói [C] đau
Thương nhớ [Am] em, người đâu có [Dm] hay nơi này
Say với [Bb] men, đùa vui với [C] trăng sao
[Am] Khóc cho một mối tình chưa trọn câu [Dm] thề.
ĐK:
Trách ông ông [Bb] trời cho ta gặp nhau, [C] nhưng lại phải cách xa
Chữ duyên [Am] tình thôi hết từ đây [Dm] dẫu yêu vẫn chưa nhòa
Tiếng yêu [Bb] đầu trao nhau đậm sâu [C] bây giờ tan vỡ mau
Chia [Am] cách đôi mình thế thôi cũng đành ngậm [Dm] ngùi.
RAP:
Biết trách [Bb] ai bây giờ khi duyên tình mình đứt đoạn
Yêu đậm [C] sâu giờ em đã quên còn anh một mình thức trọn
Ôm nỗi [Am] nhớ đêm nay cùng ly rượu nồng cay
Ai từng nói [Dm] sẽ đi hết đoạn đường mà giờ ai phụ lòng ai
Sông [Bb] xưa dòng nước vẫn chảy còn lòng em chảy về đâu
Lặng nhìn xe [C] hoa đến rước em rồi đi cùng ai mãi về sau
Về nơi xa [Am] hoa ồn ào xây giấc mộng hồng ngà
Tôi vẫn ở [Dm] bến sông buồn suy tư ôm nổi lòng và
Ngày em [Bb] đi ngôi xóm nhỏ bình yên đó vắng tiếng cười
Thằng [C] út nó hỏi tại sao anh chỉ biết ngẩm rồi lại cười
Sao [Am] anh vẫn cố chấp gọi đò đã sang ngang bến đỗ
Rồi [Dm] chúc em bình yên còn anh là bến sông chờ
[Bb] Ngẩn ngẩn ngơ ngơ Anh như người mất ý thức vậy
Nhưng [C] anh vẫn biết mọt đìu níu em lại là phí sức đấy
Mong [Am] người trọn ý thơ mặc kệ phía sau tiếng anh nói
Trách [Dm] duyên trời lời sau cuối gửi cho em khiến anh nhói