Ngày em [Em] biết nợ [B7] duyên thoáng qua như [Em] mộng
Là em biết tỉnh [D] ra sẽ hóa hư [G] không
Vừa hôm [Em] nao chúng ta nói lời [Am] yêu thiết tha
Mà giờ [D] đây, dửng dưng giữa hai kẻ [G] lạ. [B7]
Vầng trăng [Em] cũ giờ [B7] đây đã qua đêm [Em] rằm
Rồi ai sẽ trả [D] lại em nữa hay [G] không?
Tuổi thanh [C] xuân đã qua, bước cùng [D] anh quá xa
Nửa vầng [B7] trăng cùng em sầu héo phai [Em] nhòa.
[C] Trăng cô đơn trăng [D] úa, [Bm] em không mơ mộng [Em] nữa
[C] Chuyện mình chỉ như [D] gió, như mây hợp [B7] tan.
Người đã [Em] buông tay rồi, có [Bm] đâu sẽ còn nhớ [C] nhung?
Người đã [Am] không yêu rồi, nói [D] chi ân tình thủy [G] chung?
Hồi ức [Em] đau thương này có [B7] nguôi đi được nữa [C] không?
Làm sao [Am] xóa một hình bóng [B7] em đã từng dấu [Em] yêu?