1. Trả lại cho [Cm] nhau những khung trời đầy kỷ niệm
Mà hôm nao ta đã [Cm] trao
Trải qua biết [Eb] bao từng hồi ức ôi thiết [Gm] tha
Ngỡ mặn mà không rời [Fm] xa
Vò võ đôi dòng [Fm] thơ có sợi thương và sợi [Gm] chờ
Lòng mênh mông thoáng chiều [Bb] rơi
Giấc mơ thần [Eb] tiên mà suốt đêm dần [Gm] quên
Trả lại cho nhau [Gm] hết nơi cuối trời không nắng [Cm] mưa.
ĐK
Quên [Cm] đi hơi ấm những đêm [Eb] trường
Quên hết đi thở [Fm] hoang hoa tàn phơi phơi trong [Gm] gió
Ngân nga khúc [Fm] ca, gọi nắng cho tình [Cm] sầu
Nắng qua đôi mắt đôi mắt [Gm] buồn lời tâm tình con nước [Gm7] trôi
Mơ [Cm] chung trăng khuyết đến trăng [Eb] tròn
Khăn gói vẫn nồng [Fm] êm bao đời loanh quanh mệt [Gm] mỏi
Heo may lắm [Fm] xa, tà áo xưa dù [Cm] nhàu
Khắc sâu đến bạc [Gm] đầu còn da diết cái tên [Cm] nhau.
2. Một bên nỗi [Cm] nhớ giữ trong lòng người trả lại
Mực chưa khô in vết [Cm] loang
Rồi ai bắc [Eb] thang mà liều lĩnh hỏi ông [Gm] trời
Chuyện trầu câu sao ngổn [Fm] ngang
Tình đứt đoạn lìa [Fm] đôi trăng cũng đã rơi bẽ [Gm] bàng
Vì đêm đêm quá lẻ [Bb] loi
Sẽ ru đời [Eb] thôi một khối mảnh tình [Gm] con
Trả lại cho nhau [Gm7] hết những nẻo về đơn lối [Cm] đi.