1. Xin đừng hỏi [Am] tôi, xin đừng hỏi tôi
Sao không đầu [Dm] thai làm con chim [F] nhỏ
Sao không đầu [G] thai làm cây làm [C] cỏ
Mà lại sinh [Dm] ra làm người trong [F] nôi
Mà lại sinh [E7] ra làm người đơn [F] côi
Mà lại sinh [G] ra làm người như [E7] tôi.
2. Xin đừng hỏi [Am] tôi, xin đừng hỏi tôi
Không ra đời [Dm] trong thành đô sôi [F] động
Không ra đời [G] trên phù sa đất [C] rộng
Mà lại sinh [Dm] ra một mình bơ [F] vơ
Mà lại sinh [E7] trên một miền cay [F] chua
Mà lại sinh [E7] trong một vùng xương [Am] khô.
ĐK: Đừng hỏi [Am] tôi, đừng hỏi [C] tôi, đừng hỏi [E7] tôi
Tôi chỉ muốn [Am] sinh làm người mà [Dm] thôi
Tôi chỉ muốn [G] sinh làm người mà [C] thôi
Cho dù lấy [F] đá thay cơm một [G] đời
Và làm [C] người, và làm [F] người Việt Nam [E7] thôi.
3. Thôi đừng hỏi [Am] tôi, thôi đừng hỏi tôi
Tôi không làm [Dm] chim để quên đau [F] khổ
Tôi không làm [G] cây để quên bom [C] nổ
Để mặc cho [Dm] tôi làm người bên [F] nhau
Để mặc cho [E7] tôi kể chuyện mai [F] sau
Để mặc cho [E7] tôi đại diện thương [Am] đau.