1. Tình yêu ngày [F] ấy lòng em [Am] vẫn luôn hằng ước [Dm] mơ [C]
Về nơi hạnh [Bb] phúc tình [C] ta như ánh trăng [Am] ngời [Dm]
Dù cho lòng [Bb] biết tình nào là [A7] không mang nhiều xót [Dm] xa
Nhưng sao [Bb] vẫn cứ [Gm] mãi tin yêu hỡi [C7] người.
2. Rồi thời gian vội [F] xóa dần [Am] bao dấu yêu từ [Dm] đây [C]
Còn đâu hình [Bb] bóng người [C] nay xa mãi phương [Am] nào [Dm]
Từng đêm quạnh [Bb] vắng mình [A7] em mơ về chốn [Dm] xa
Ngày xưa [Bb] đó còn đâu [Gm] nữa hay chỉ là giấc [C7] mơ.
ĐK:
Rồi một hôm cơn [F] giông tố đó kéo đến cuốn bao mộng [C] mơ trôi xa
Xô tình [Dm] ta về nơi phương [Am] nào
Còn lại mình [Bb] em bao đêm gọi tên [F] anh trong cơn mơ
Tìm mãi [Gm] tiếng yêu xưa giờ [C] đâu.
Rồi thời gian sẽ [F] xóa hết những ký ức dẫu có lúc [C] ta nhớ đến
Dù người có [A7] thoáng qua trong giấc [Dm] mơ
Chuyện tình [Bb] ta nay trôi mau dù chỉ [Bbm] là thương đau
Tình yêu vẫn [C7] hát trong em mãi [F] thôi.