Gọi [Am] tên của anh là nắng để em được làm mây [Dm] trắng
Bên anh quấn quít mãi chẳng [Dm] rời [Am]
Và khi gọi anh là mưa chẳng thể gần lại được [Dm] nữa
Anh mang ấm áp đi xa
Và để giờ mình em lại [G] bơ bơ lạc vào giấc mơ rồi lại [Em] chơi vơi
Mình giữa đất trời nơi nào [Dm] xa xôi [G] màn đêm tối ai dẫn lối [C] em
Để gần anh mãi
Và em [F] muốn biết nơi trái tim vẫn nhớ thương âm thầm bao [Em] lâu nay
[Am] Sẽ mang đến cho mình ước [G] mơ về hạnh phúc ấy
Hay là nỗi xót [C] xa có hay
Rằng tình yêu em luôn [F] bao la
Rồi sẽ tới một ngày anh chợt nhận [Em] ra tình ta như đóa [Am] hoa đợi khi nắng [Dm] mai
Khi đôi môi [G] lại rạng rỡ tình ta chẳng phai [C] nhòa
Và bao nhiêu [F] đêm dài đêm trôi hoài
Đã bao nhiêu mùa trăng rồi không thấy bong dáng ai bên [F] cạnh
Đêm lại thêm [[Em] lạnh
Đâu rồi vòng tay [Am] ấm mưa rơi lại càng thêm ngấm vào quá khứ [Dm] một thời
Không muốn nhắc thêm một [G] lời
Mong cho đêm đông không lạnh chiều giấc ngủ thật an [C] lành
Và bình minh nắng ấm dịu dàng khẽ mang em đến bên anh yeaa
Bầu trời xanh đặc biệt đầy [F] nắng mây đó đây
Tự nhiên này như ghép mình gần nhau thêm
Xóa tan mọi rào [Em] cản mình không còn phải đau thêm
Em là người khiến anh mau quên [Am] đi những vết đen
Tình yêu này [Dm] anh dành cho nắng
Và em sẽ [G] mãi là mây trắng
Lỡ cơn gió nào [C] quấn bay em đi mất
Chỉ vì anh không [G] thể cất
Dang đôi tay giữ hết yêu thương và sẽ không bao giờ anh đánh [C] mất.