1. Người yêu [Am] hỡi! Đừng dỗi hờn
Tình yêu đầu [D] tiên anh trọn dành em [Am] thôi
Lời cay [Am] đắng, dù phút giây
Đời anh vì [D] em không [Am] đắn đo âu sầu
Tình yêu thần [D] tiên anh luôn mãi tôn [Am] thờ
Tình yêu là [D] muôn hoa tô điểm cho [Am] đời
Tình yêu ngọt [D] thơm luôn gắn bó không [Am] rời
Tình yêu là [D] môi thơm như trái chín [E] ngon
ĐK: [Am] Vòng tay ấm áp giữ [E] trọn người em ước [Am] mơ
Tình thêm đắm đuối men tình [E] càng nếm càng [Am] cay!
Tại sao bỡ ngỡ nhưng [E] tình càng sâu khó [Am] quên
Tình yêu mở ngõ đôi [E] mình hạnh phúc bền [Am] lâu
2. Dù muôn [Am] lối, tình dấu yêu
Người anh thầm [D] yêu thương trọn đời không [Am] quên
Lời em [Am] nói, dù đắng cay
Mặc cơn mộng [D] du trong [Am] cõi hư vô bờ
Tình yêu đẹp [D] xinh như muôn cánh hoa [Am] ngàn
Tình như bài [D] thơ trong đêm sáng trăng [Am] vàng
Tình thêm mộng [D] mơ cho câu hát cung [Am] đàn
Tình như mùa [D] xuân chim reo vang tiếng [E] ca
* [Am] Hỡi em chớ hờn dỗi! [D] Hứa anh chẳng thay [Am] đổi!
Hãy yêu mãi em nhé, [D] với ái ân mắt môi [Am] đó!
Hãy yêu mãi say [D] đắm, với những nỗi tha thiết chan [Am] chứa!