1. Bây giờ là mùa [C] thu sương mù giăng giăng trên làn tóc rối
Em ngồi nhìn xa [G] xôi bâng khuâng rồi thầm nhớ [C] ai [C7]
Mùa [F] thu nghìn đời là [Em] chút gió mơn man trong hồn [G] người
Là hàng cây xác xơ.
2. Em là một trời [C] thu trong đời tôi lao xao dòng sông cũ
Như từng giọt sương [G] rơi lung linh ngời trên áo [C] ai
Một [F] mai tình này còn [Em] chiếc lá thu phai bên dòng [G] đời
Để lời tình kia nói cùng cỏ [C] cây.
ĐK:
Tôi xin [C] em quên đi cuộc tình [Am] đầy
Từ một [G] ngày mùa thu không về đây [C] nữa
[Dm] Hãy xớt chia nhau muôn cơn muộn [G] phiền
Chia nhau tình buồn bên bờ nhân [F] gian
Dẫu đời tang [G] thương nhiều dối [G7] gian đua [C] tranh.
3. Cho một ngày mùa [C] thu không còn ai bâng khuâng tìm lá úa
Không còn nhìn mưa [G] bay đâu đây rồi về nhớ [C] ai [C7]
Thì [F] thôi một lần lần [Em] cuối đến cho nhau thêm một [G] lần
Để còn mùa thu giữa trời ái [C] ân.