1. Tịnh tâm, tâm [Am] tịnh, ta tịnh [Em] tâm
Tâm tà, tâm Phật, tịnh tâm [Am] ta
Tâm ta chưa [D] tịnh, ma phiền não
Tâm tịnh chư [Bm] Phật ở trong [B7] ta.
2. Lòng ta an [Am] lạc nhờ tịnh [Em] tâm
U phiền thua thiệt ở nhân [Am] gian
Oan oan báo [Bm] báo thêm phiền não
Tâm tịnh cho [B7] mình được bình [Em] an.
ĐK:
Hỡi nhân [Am] gian, đau khổ cũng nhiều [Em] rồi
Thôi một [G] đời cũng [C] chỉ bấy nhiêu [B7] thôi
Có mang [Am] theo nhung gấm hay bạc [Em] vàng?
Hơn thua [G] gì địa [C] vị trên trần [B7] gian.
Hãy nhiếp [Am] tâm hơi thở lắng sâu [Em] vào
Ta tìm được hạnh [C] phúc ở trong [B7] ta
Có xa [Am] hoa, quyền quý hay địa [Em] vị?
Không mua [B7] được tâm tịnh, ta tịnh [Em] tâm.
3. Tịnh tâm, tâm [Am] tịnh, ta tịnh [Em] tâm
Tâm mà không tịnh là khổ [Am] đau
Tâm ta giải [Bm] thoát bao phiền não
Tâm tịnh cho [B7] mình bớt khổ [Em] đau.