1. Cũng tại hai đứa [Am] mình chẳng vẹn tình cho [F] nhau
Nên phải khổ [Am] đau chuốc cả niềm [C] sầu
[A7] Tội lắm anh [Dm] ơi em đâu thích đùa [G] vui
Giữa cuộc tình chúng [Em] mình
Vì đời con [G] gái đẹp nhất khi [E7] yêu
Và mơ ước thủy chung [Am] nhiều.
2. Biết rằng anh trách [Am] hờn em tủi phận cô [F] đơn
Đêm lạnh từng [Am] cơn len lén vào [C] hồn
[A7] Nỗi nhớ khôn [Dm] nguôi bao cay đắng nào [G] vơi
Nói gì rồi cũng [Em] muộn
Vì vòng tay [G] anh dành hết cho [Dm] ai
Còn đâu [E7] nữa dành cho [Am] em.
ĐK:
Anh [Am] ơi, vòng tay [F] đó anh [G] dành cho vợ [C] hiền
Cho đàn con [Dm] thơ vỗ về bên hạnh [C] phúc
Còn [G] đâu vòng tay [F] nữa anh [C] dành cho người tình
[Am] Và dành cho [Dm] em xây [C] mộng đời chung [Em] thủy
Nên chấp nhận tình [G] si
Cuộc đời đa [Dm] đoan lắm kẻ u [Am] buồn
[G] Thôi nhé em [C] về trả [E7] lại tình cho [Am] anh.
3. Vẫn còn thương nhớ [Am] nhiều biết đợi là còn [F] yêu
Nhưng được bao [Am] nhiêu hứa hẹn làm [C] gì
[A7] Còn ước mong [Dm] chi đau thương nói biệt [G] ly
Anh hãy về với [Em] người hạnh phúc yên [G] vui
Còn em thế [C] thôi tìm nơi [E7] chôn giấu cuộc [Am] đời.