1. Tiếng hát u [Am] hoài theo cơn gió gợi tình xưa,
nhớ dáng kiêu [F] sa câu thương ấy ngọt môi [C] hồng.
Quấn quýt bên [Dm] nhau, thế gian thiên đường đôi [C] lứa,
chắp lá thu [G] vàng xây tình mơ ước mai [C] sau.
2. Tiếng hát hôm [Am] nào bao thương nhớ dệt tình thơ.
Duyên đến bên [F] nhau vui trong nắng chiều [C] mơ màng.
Em nói yêu [Dm] anh sẽ đi bên đời chung [C] lối
Nối bước thu [G] vàng mộng đời [E7] ta có nhau muôn [Am] chiều.
ĐK: Lá thu rơi [G] rơi như cuộc tình lìa đời,
về chốn xa vô [Am] thường, trong khói thuốc cô [C] đơn.
Tiếng hát ai xa [G] xôi, thương cuộc tình gầy [E] mòn, hồn lỡ yêu em [Am] rồi.
Dù tình này mong [C] manh, dù [G] tình tàn chia [C] xa
lá thu rơi [E7] buồn để người trông theo tan vỡ tim [Am] gầy.
3. Thoáng nhớ thu [Am] nào còn lưu luyến một bờ môi.
Lá thu rơi [F] rơi em đi mãi tận bao [C] giờ?
Thao thức đêm [Dm] nay chơi vơi sầu men [C] đắng,
cơn gió thu [G] nào đưa em về nơi đây.
Tình đêm [E7] này anh nguyện lòng một đời không [Am] quên.