1. Biết rằng tình [Em] xa, biết rằng tình [C] nhớ
[Em] Biết rằng người [Am] đi từ đây vầng trăng xẻ [Em] đôi
Ngập ngừng lời trên [Bm] môi lòng bùi ngùi lưu [Am] luyến
Con sông quê u [D] sầu khi [Em] đưa ai qua [A] cầu.
2. Biết rằng tình [Em] xa! Biết rằng tình [C] nhớ
[Em] Biết rằng người [Am] đi từ đây từng đêm ngóng [Em] trông
Chiều về buồn trên [Bm] đê nghẹn ngào lời đưa [Am] tiễn
Mây bay bay ngang [D] đầu [Bm] bịn rịn chào từ [Em] ly.
ĐK:
Rồi ngày tháng qua [Am] mau người đi sao đi [Em] mãi
[Am] Xuân hè thu đã [C] về đông [D] kia ghé qua bao [G] lần
Mà tình còn xa [Bm] xăm và người thì biệt tăm.
[Em] Rồi ngày tháng qua [Am] mau còn ai thương ai [Em] nhớ
[Am] Câu hẹn xưa đá [C] vàng trên [D] đê tiễn đưa năm [G] nào
Người đành lòng quên [Bm] sao? Người đành lòng quên [Em] sao.