Giảm (b)
[C]
Tăng (#)
1. Bay về đâu mây [C] ơi?
Bàng bạc khắp phương trời
Gợi lòng ta thương [G7] nhớ
Tới quê nhà xa [C] xôi.
Bay về đâu mây [C] ơi?
Dừng chân ghé quê nhà
Để người ta yêu [G7] dấu
Ngủ yên đồi quê [C] xa.
ĐK:
Ta thèm làn hương [F] xưa [G]
Chiều rơi đẫm bên [C] hè [Am]
Ngạt ngào hương hoa [F] dẻ [G]
Theo làn gió bay [C] xa.
Đâu còn làn hương [F] xưa [G]
Mùi hoa quế sau [C] nhà [Am]
Ngày về như xa [F] quá [G]
Ôi tháng ngày yêu [C] thương.
2. Bay về đâu mây [C] ơi
Đừng giăng kín khung trời
Ngập chìm trong mưa [G7] bão
Xót đau lòng quê [C] ta.
Bay về đâu mây [C] ơi?
Dừng chân nhắn đôi lời
Rằng lòng ta nhớ [G7] mãi
Bao tháng ngày xa [C] xôi.