Giảm (b)
[Am]
Tăng (#)
Lại một [Am] đêm nữa trôi [G] qua mà [F] sao anh chẳng thức [Em] dậy
Tìm [Dm] về ngày xưa ngây [C] dại, anh [G] đau vì em biết [E7] mấy
Ngày xưa [Am] đó cũng bởi chính [G] em, vì [F] em đã xa anh [C] quá
Anh [Dm] nhớ hoài tháng [C] năm buồn, người [G] ơi sao nỡ biệt [E7] ly.
ĐK:
Bởi vì anh [Am] thương thương em thương lắm
Nhớ gương mặt [Em] em bao đêm thức trắng
Vắng em từ [F] đây riêng mình [G] anh cô đơn thở [C] dài [E7]
Và rồi em [Am] đi em đi xa mãi dấu chân về [Em] đâu ngày dài đã tắt
Chỉ riêng mình [F] anh lẻ [G] loi chờ hoài trong [Am] đêm.