1. Muốn ngỏ lời cùng [Em] em nhưng ngại không [G] dám cứ [B7] đắn đo trong [Em] lòng
Sợ em chối [G] từ và rồi làm [Am] ngơ nên [D] ép tình trong [G] mơ [Em]
Thư tình anh đã [C] viết nhưng nào dám trao [G] ai
Duyên lỡ không [Am] may thư tình chưa kịp [B7] tới
Được tin em lấy [Em] chồng.
ĐK:
Cũng bởi do [E] anh trách ai bây [Abm] giờ
Yêu một [B7] người ngại không dám [E] ngỏ [C#m]
Rồi theo năm [A] tháng nhưng anh mãi không [B7] quên
Gặp em ngay phút đầu [E] tiên.
2. Nhớ lần gặp [Em] nhau một chiều mưa [G] gió nép [B7] bên em ngại [Em] ngùng
Thấm lạnh môi [G] mềm ướt cả bờ [Am] vai nhìn [D] những hạt mưa [G] bay [Em]
Rồi trời mưa cũng [C] dứt em nói lời chia [G] tay
Em biết chăng [Am] em tôi yêu em từ [B7] đó
Và từ đó tôi [Em] buồn.