Trôi [C] qua bao lâu từ ngày cách [G] xa
Anh chưa thể tìm ai [Am] để, ai để thay thế em [Em] cả
Phải [F] chi lúc ấy khiến em đừng [C] đi
Anh biết anh đã sai [Dm] mà khi ấy do lỗi anh [G] cả.
Tại [F] anh vụng về trong cách đối [Em] xử
Người buồn anh chỉ biết [Dm] ừ
Chẳng [G] giỏi trong chuyện câu [C] từ
Rồi [F] thế một ngày em không cảm [Em] được
Mọi chuyện anh chẳng lường [Dm] trước
Em cũng đành lòng cất [G] bước.
ĐK:
Anh biết em [F] buồn nhưng sao khi ấy chẳng thể níu [Em] tay vốn dĩ như vậy
Một người con [Dm] gái cần hơn yêu [G] thương là sự lắng [C] nghe
Chẳng biết an [F] ủi chẳng khiến người vui ai cũng biết [Em] yêu anh sẽ thiệt thòi
Dẫu rất yêu [Dm] em thì cũng phải [Em] để em đi mà [Am] thôi.
* Cũng biết sao [Dm] được vì anh chẳng [Em] mang cho em nhiều [Am] hơn.